酬乐天江楼夜吟稹诗,因成三十韵(次用本韵)

作者: 唐代    元稹
忽见君新句,君吟我旧篇。见当巴徼外,吟在楚江前。
思鄙宁通律,声清遂扣玄。三都时觉重,一顾世称妍。
排韵曾遥答,分题几共联。昔凭银翰写,今赖玉音宣。
布鼓随椎响,坯泥仰匠圆。铃因风断续,珠与调牵绵。
阮籍惊长啸,商陵怨别弦。猿羞啼月峡,鹤让警秋天。
志士潜兴感,高僧暂废禅。兴飘沧海动,气合碧云连。
点缀工微者,吹嘘势特然。休文徒倚槛,彦伯浪回船。
伎乐当筵唱,儿童满巷传。改张思妇锦,腾跃贾人笺。
魏拙虚教出,曹风敢望痊。定遭才子笑,恐赚学生癫。
裁什情何厚,飞书信不专。隼猜鸿蓄缩,虎横犬迍邅。
水墨看虽久,琼瑶喜尚全。才从鱼里得,便向市头悬。
夜置堂东序,朝铺座右边。手寻韦欲绝,泪滴纸浑穿。
甘蔗销残醉,醍醐醒早眠。深藏那遽灭,同咏苦无缘。
雅羡诗能圣,终嗟药未仙。五千诚远道,四十已中年。
暗魄多相梦,衰容每自怜。卒章还恸哭,蚊蚋溢山川。

hū jiàn jun1 xīn jù ,jun1 yín wǒ jiù piān 。jiàn dāng bā jiǎo wài ,yín zài chǔ jiāng qián 。 忽见君新句,君吟我旧篇。见当巴徼外,吟在楚江前。
sī bǐ níng tōng lǜ ,shēng qīng suí kòu xuán 。sān dōu shí jiào zhòng ,yī gù shì chēng yán 。 思鄙宁通律,声清遂扣玄。三都时觉重,一顾世称妍。
pái yùn céng yáo dá ,fèn tí jǐ gòng lián 。xī píng yín hàn xiě ,jīn lài yù yīn xuān 。 排韵曾遥答,分题几共联。昔凭银翰写,今赖玉音宣。
bù gǔ suí zhuī xiǎng ,pī ní yǎng jiàng yuán 。líng yīn fēng duàn xù ,zhū yǔ diào qiān mián 。 布鼓随椎响,坯泥仰匠圆。铃因风断续,珠与调牵绵。
ruǎn jí jīng zhǎng xiào ,shāng líng yuàn bié xián 。yuán xiū tí yuè xiá ,hè ràng jǐng qiū tiān 。 阮籍惊长啸,商陵怨别弦。猿羞啼月峡,鹤让警秋天。
zhì shì qián xìng gǎn ,gāo sēng zàn fèi chán 。xìng piāo cāng hǎi dòng ,qì hé bì yún lián 。 志士潜兴感,高僧暂废禅。兴飘沧海动,气合碧云连。
diǎn zhuì gōng wēi zhě ,chuī xū shì tè rán 。xiū wén tú yǐ kǎn ,yàn bó làng huí chuán 。 点缀工微者,吹嘘势特然。休文徒倚槛,彦伯浪回船。
jì lè dāng yàn chàng ,ér tóng mǎn xiàng chuán 。gǎi zhāng sī fù jǐn ,téng yuè jiǎ rén jiān 。 伎乐当筵唱,儿童满巷传。改张思妇锦,腾跃贾人笺。
wèi zhuō xū jiāo chū ,cáo fēng gǎn wàng quán 。dìng zāo cái zǐ xiào ,kǒng zuàn xué shēng diān 。 魏拙虚教出,曹风敢望痊。定遭才子笑,恐赚学生癫。
cái shí qíng hé hòu ,fēi shū xìn bú zhuān 。sǔn cāi hóng xù suō ,hǔ héng quǎn zhūn zhān 。 裁什情何厚,飞书信不专。隼猜鸿蓄缩,虎横犬迍邅。
shuǐ mò kàn suī jiǔ ,qióng yáo xǐ shàng quán 。cái cóng yú lǐ dé ,biàn xiàng shì tóu xuán 。 水墨看虽久,琼瑶喜尚全。才从鱼里得,便向市头悬。
yè zhì táng dōng xù ,cháo pù zuò yòu biān 。shǒu xún wéi yù jué ,lèi dī zhǐ hún chuān 。 夜置堂东序,朝铺座右边。手寻韦欲绝,泪滴纸浑穿。
gān zhè xiāo cán zuì ,tí hú xǐng zǎo mián 。shēn cáng nà jù miè ,tóng yǒng kǔ wú yuán 。 甘蔗销残醉,醍醐醒早眠。深藏那遽灭,同咏苦无缘。
yǎ xiàn shī néng shèng ,zhōng jiē yào wèi xiān 。wǔ qiān chéng yuǎn dào ,sì shí yǐ zhōng nián 。 雅羡诗能圣,终嗟药未仙。五千诚远道,四十已中年。
àn pò duō xiàng mèng ,shuāi róng měi zì lián 。zú zhāng hái tòng kū ,wén ruì yì shān chuān 。 暗魄多相梦,衰容每自怜。卒章还恸哭,蚊蚋溢山川。

提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

酬乐天江楼夜吟稹诗,因成三十韵(次用本韵)作者: 元稹

简介 诗词 元稹

元稹(779年-831年,或唐代宗大历十四年至文宗大和五年),字微之,别字威明,唐洛阳人(今河南洛阳)。父元宽,母郑氏。为北魏宗室鲜卑族拓跋部后裔,是什翼犍之十四世孙。早年和白居易共同提倡“新乐府”。世人常把他和白居易并称“元白”。

相关推荐

  • 元稹